Đỗ Cao Sang

TRI KỶ

Tri kỷ gặp không dễ
Càng khó lúc chia xa
Gió Đông vô tình quá
Thổi rụng biết bao hoa.

Con tằm đến khi chết
Tơ mới hết nhả ra
Ngọn nến lúc tàn lụi
Lệ thôi chảy ướt nhoà.

Giật mình soi gương sáng
Đầu bạc trắng cả rồi
Viết Thơ khuya mới hiểu
Trăng lạnh thấu xương người.

Bồng lai ta muốn đến
Có ai chỉ lối không?
Hay chén sầu say tỉnh
Đưa hết kiếp long đong?

(Dịch thơ Đường từ bài VÔ ĐỀ của LÝ THƯƠNG ẨN)

Related posts

BUỔI RA MẮT SÁCH “BÊN BỜ NƯỚC” THÀNH CÔNG TỐT ĐẸP

Đỗ Cao Sang

LỖ TRÍ THÂM QUY ẨN

Đỗ Cao Sang

CAO CẦU

Đỗ Cao Sang

Leave a Comment