1
Ngây ngô không có tội
Chưa biết cũng chẳng sao
Sợ nhất là cố chấp
Đặt mình lên quá cao.
Tâm thức đóng thật kín
Tự mãn và bất cần
Là dấu hiệu chắc chắn
Của một kẻ thiểu căn.
2
Thấy bóng trên đất dài
Đừng nghĩ mình vĩ đại
Thấy người ta sợ mình
Đừng tưởng là mãi mãi.
Phải luôn luôn tự hỏi
Ai vẫn kính nể mình
Nếu ngày mai thất thế
Không còn một đồng trinh?
Câu hỏi đừng xem nhẹ:
Xung quanh họ yêu ta
Hay chỉ yêu cái ghế?
Đừng trả lời qua loa.
3
Người trí thấy cơ hội
Trong vô vàn khó khăn
Kẻ mê thấy trở ngại
Thì tuyệt vọng, thở than.
4
Ra trận: Quý mạng sống
Ở nhà: Không tham tiền
Ông Nhạc Phi khẳng định
Xã hội sẽ hết phiền.
Ngẫm ra cũng có lý
Sợ chết mới nên người
Không làm điều phi pháp
Sống đúng đắn với đời.
5
Những bọn hay ngờ vực
Đều là lũ thông minh
Nhưng buồn là, ngờ vực
Chẳng được hưởng yên bình.