Đỗ Cao Sang

HIỂU “VÔ THƯỜNG” SAO CHO ĐÚNG?

Đôi lần các bạn nói
Cuộc đời thật vô thường
Khi thấy ai đó chết
Do tai nạn trên đường.

Hoặc thấy ai giàu có
Của cải bỗng sạch không
Hoặc nhìn cánh hoa rụng
Tan tác cuối mùa đông…

Nhưng cái nghĩa thực sự
Của hai chữ vô thường
Là sự luôn biến chuyển
Không vĩnh viễn cửu trường.

Không xấu cũng chẳng tốt
Vô thường là khách quan
Xấu tốt là ngã kiến
Ta gán ghép rồi than.

Đứa trẻ con cao lớn
Cái mầm thành thân cây
Cũng là vô thường đó
Thật kỳ diệu điều này.

Có thành thì có hoại
Có diệt mới có sinh
Tình đi rồi tình đến
Vạn pháp tự chuyển mình.

Cho nên trong cuộc sống
Phải giữ lấy tâm an
Mặc sự đời thay đổi
Đừng bao giờ kêu than.

Lúc thuận thì sung sướng
Lúc nghịch thì rên la
Không làm chủ tâm thức
Trầm luân kiếp người ta.

Hãy quán chiếu chân lý
Sự sống luôn vô thường
Để hết sầu hết khổ
Như ngọn sóng đại dương.

Sóng chồm lên dữ dội
Sóng lại tan biến đi
Nước và sóng luân chuyển
Nghìn năm đâu sợ gì?

Sự sống và cái chết
Như sóng-nước vờn nhau
Bất sinh và bất diệt
Cũng chẳng có thương đau.

Đời ta như sóng nước
Đổi thay thật nhiệm màu
Không bao giờ sợ hãi
Không hoảng hốt, u sầu.

Đó chính là cảnh giới
Cao nhất của tu thân
Để thoát vòng khổ lụy
Những ràng buộc hồng trần.

Related posts

GIẶC DỐT – KẺ THÙ HÀNG ĐẦU CỦA DÂN TỘC VIỆT NAM 1946

Đỗ Cao Sang

TÔN THẤT TÙNG (1912-1982)

Đỗ Cao Sang

ĐƯỜNG CONG HAY ĐƯỜNG THẲNG?

Đỗ Cao Sang

Leave a Comment