Đỗ Cao Sang

ĐỒI CẢNH DƯƠNG, VÕ TÒNG ĐẢ HỔ

Lúc ấy tầm chiều tối,
Sắp đến Cảnh Dương cương
Võ Tòng đã dừng nghỉ
Ở quán rượu ven đường.

Cửa tiệm có chữ viết
TAM PHẠN BẤT QUÁ CƯƠNG,
(Nếu đã uống ba chén
Đừng nghĩ chuyện lên đường.)

Cứ theo lão chủ quán
Rượu ở đây khác thường
Ban đầu uống rất ngọt
Nhưng chất men khó lường.

Bác nào tửu lượng tốt
Ba bát cũng phải say
Võ Tòng nghe thấy thế
Đòi rượu thịt thử ngay.

Quả thật rượu đó lạ
Hắn uống thấy cũng ngon
Bèn chơi mười tám bát
Khiến chủ quán hết hồn.

Ban đầu không muốn bán
Võ Tòng cố nài nì
Kèm thêm cả dọa nạt
Chủ quán sợ, phải nghe.

Khi Võ Tòng đứng dậy
Trời đã tối hẳn rồi
Chủ quán khuyên ngủ lại
Nếu không nguy đến nơi.

Lão nói, có cọp dữ
Hoành hành đồi Cảnh Dương
Hai năm nay tác quái
Ăn thịt khách qua đường.

Hổ to và hung dữ
Không ai dám coi thường
Huyện treo giải thưởng lớn
Mời thợ săn thập phương.

Chục thợ săn bỏ mạng
Hiểm họa vẫn rập rình
Dân địa phương khiếp sợ
Nghĩ cọp là yêu tinh.

Võ Tòng nghe nói vậy
Lòng hắn thấy khó tin
“Chỉ một con dã thú
Sao gây lắm ưu phiền”.

Võ Tòng đã quyết định
Phải lên đường đi ngay
Không cần đợi trời sáng
Mặc rượu vẫn còn say.

Chủ quán ngăn không nổi
Võ Tòng cứ đi liều.
Đến chân đồi hắn hiểu
Chủ quán không nói điêu.

Tri huyện dán thông cáo
Giống lời tả vừa rồi
Võ nghĩ, giờ quay lại
Chắc chắn bị chê cười.

Hắn đánh liều, đi tiếp
Khi trèo đến đỉnh đồi,
Võ Tòng lăn ra ngủ
Dang tay rất thảnh thơi.

Chợt có mùi khét lẹt
Lá cây rơi rào rào.
Hắn giật mình mở mắt
Cảnh tượng đáng ghê sao!

Một con hổ to lớn
Lông trắng, mắt xanh lè
Nó sừng sững tiến đến
Nguy hiểm đã cận kề.

Võ trở tay không kịp
Hổ lao tới tức thì
Hắn vội xoay người né
Phản xạ cũng nhanh ghê.

Quờ tay cầm ngang gậy
Võ Tòng lùi lấy đà
Hắn vung côn bổ thượng
Lấy hết sức đập ra.

Ai dè dơ cao quá
Côn đập vào cành cây
Bị gãy làm hai khúc
Tình thế thật là gay.

Võ Tòng đến lúc ấy
Chỉ còn hai tay không
Hổ tấn thì hắn né
Cứ lăn lộn nhiều vòng.

Nếu đối đầu trực diện
Ưu thế khó về mình
Võ Tòng nảy kế hiểm
Túm đuôi, bất thình lình.

Cứ đuôi cọp hắn kéo
Để làm mệt đối phương
Cọp quay đầu, hắn né
Động tác nhanh lạ thường.

Biết cọp đã thấm mệt
Võ bèn nhảy lên lưng
Lấy hai đùi kẹp chặt
Nắm đấm liên tục vung.

Những quả đấm của hắn
Sức mạnh đến ngàn cân
Cứ thế đập tới tấp
Mãnh thú sức giảm dần.

Mắt mũi cọp phun máu
Toàn thân đã nhũn mềm
Võ Tòng cũng kiệt sức
Lúc ấy tầm nửa đêm.

Hắn lăn ra ngủ thiếp
Sáng tỉnh dậy lên đường
Tình cờ lại chạm trán
Đám thợ săn địa phương.

Võ Tòng kể lại chuyện
Ai cũng nghĩ hoang đường
Tưởng hắn là ma quỷ
Hoặc thần núi Cảnh Dương.

Võ Tòng dẫn cả lũ
Lên đồi khiêng hổ về
Cả phường săn kinh hãi
Tưởng mình đang nằm mê.

Võ Tòng được dân chúng
Công kênh khắp huyện thành
Bà con ra chiêm ngưỡng
Tiếng đồn bay rất nhanh.

Tri huyện mừng tặng hắn
Cả một mâm đầy tiền.
Võ Tòng đem chia hết
Cho anh em tuần phiên.

Thấy tấm lòng nghĩa hiệp
Tri huyện cảm phục ngay
Liền ngỏ ý mời hắn
Định cư lại nơi đây.

“Chức Đô đầu đang khuyết
Nếu dũng sỹ không chê
Chịu giữ vị trí ấy
Thì tốt đẹp mọi bề”.

Tên tuổi của họ Võ
Từ đó nổi khắp nơi
Tay không đấm chết hổ
Sử sách lưu muôn đời.

Related posts

KINH DOANH VÀ THỦY HỬ 1

Đỗ Cao Sang

VÕ TÒNG SAY, ĐÁNH TƯỞNG MÔN THẦN

Đỗ Cao Sang

CAO CẦU

Đỗ Cao Sang

Leave a Comment