Mỗi lần em hỏi nhỏ
Về tình yêu của tôi
Tôi thực sự bối rối
Không thể cất nên lời.
Thà làm em thất vọng
Bằng lời nói chân tình
Hơn là tôi dối trá
Về sự thật đời mình.
Bấy lâu tôi chán ngấy
Về hai chữ tình yêu
Nó thực là ảo ảnh
Gây đau khổ quá nhiều.
Có lẽ em cũng vậy
Tình yêu bỏ em đi
Tim em giờ lạnh lẽo
Chẳng tin vào điều gì.
Nhưng mỗi lần tôi nhấc
Bàn tay em nâng niu
Thì trong lòng bừng dậy
Thứ gì như tình yêu.
Sự thật là tôi muốn
Cầm tay em thật lâu
Để tìm kiếm cảm xúc
Rạo rực thủa ban đầu.
Bước tha phương lưu lạc
Mong tìm bạn chân tình
Người em hoặc người chị
Người chú hoặc người anh.
Tôi chẳng còn hy vọng
Tìm lại được tình yêu
Trong cuộc đời đen bạc
Điên rồ biết bao nhiêu!
Ôi cái gì như thể
Như thể là tình yêu
Có phải chăng sự thật
Hay đã ngộ nhận nhiều?