Thanh niên đi tán gái có trò dàn dựng này khá thú vị.
Một thằng giả vờ làm cướp, chạy ra giật đồ và tấn công một cô gái. Một đứa trai khác đóng giả Lục Vân Tiên nhảy vào đánh đấm tan tác tên cướp để cứu người đẹp. Đương nhiên, người đẹp bị đốn tim trước tình huống quá lãng mạn.
Cũng như vậy đó, xã hội tồn tại thằng bán chim/cá/ốc/ếch rồi lại xuất hiện một thằng mua chim/cá/ốc/ếch về phóng sinh. Chuyện cũng na ná giống như thanh niên đi tán gái dùng mưu hèn kế bẩn vậy.
Từ rất lâu tôi đã nghi ngờ trò phóng sinh. Đó là một loại tội ác chứ không phải từ bi, nhân văn gì cả.
Bá Kiến ngày xưa có ba câu châm ngôn:
1. Hãy ngấm ngầm đẩy người ta xuống sông rồi vớt nó lên cho nó trả ơn.
2. Hãy đập bàn đập ghế lấy cho được 5 đồng rồi vứt lại 5 hào vì “thương anh túng quá.”
3. Hãy thuê đệ tử đánh cá, bẫy chim về rồi tự tay ta thả chúng ra. Chim cá sẽ biết ơn ta, công đức ta tăng lên vòn vọt.
Trong Số Đỏ của Vũ Trọng Phụng, có gia đình nhà kia kinh doanh rất kì lạ. Vợ bán thuốc lào mốc còn chồng kinh doanh thuốc chữa viêm phổi. Con trai bán thuốc phiện còn bố lại mở trại cai nghiện.
Việc đánh bắt chim cá về lại thả ra chẳng có ý nghĩa gì cả. Đó chỉ là phương châm của Bá Kiến được ứng dụng rộng khắp. Chỉ là hủy diệt môi trường và tăng đạo đức giả với chim cá. Kinh điển Phật giáo nguyên thủy không có hình thức phóng sinh kiểu như vậy. Chính Phật giáo truyền thừa Trung Quốc đã nghĩ ra trò chơi này.
THÂN MẾN TẶNG CÁC CÔ HỒN
Đêm khuya mưa nặng hạt
Sắp tháng Bảy, ngày Rằm
Nhớ Tô Hoài kể lại
Nạn đói thời bốn lăm.
Đi qua đám người đói
Có nhà báo bị nôn
Chợt ba kẻ bò lại
Tranh nhau bốc, chén luôn.
Ninh Bình, huyện Yên Khánh
Yên Mô và Kim Sơn
Dân số chết quá nửa
Huyện khác còn nhiều hơn.
Ruộng mọc um cỏ dại,
Trẻ đói lả đầy đường
Nằm ôm thây cha mẹ
Ruồi bu, thật thảm thương.
Ở Nghĩa Hưng, Nam Định
Tình hình không khá hơn
Nhiều người ăn củ chuối
Nướng cả thịt trẻ con.
Tại Hải Hậu, Nam Trực
Lý trưởng đói, chết rồi.
Cùng cực, mất nhân tính
Có kẻ bán thịt người.
Bên sườn đê, chợ Bưởi
Xác chết nằm ngổn ngang
Lý trưởng thuê phu kéo
Vứt hết ra khỏi làng.
Kẻ nào chỉ gần chết
Cũng coi như chết rồi
Cho vào xe cút kít
Trút sông trăm xác người.
Hôm qua sông Tô Lịch
Một buổi chiều mưa phun
Tôi thấy lên lũ lượt
Thất thểu bóng oan hồn.
Ôi đồng bào ta đó!
Đang tìm lại với nhau
Người sống và người chết
Về chia sẻ niềm đau.
*****
Người xưa đã khuất rồi
Gặp người sau không thể
Chỉ mình ta giữa đời
Tuôn rơi hai hàng lệ.