Sau nhiều năm trôi nổi
Đi khắp nẻo trời xa
Tôi muốn về chốn cũ
Tìm hình bóng quê nhà.
Tôi phải gặp cô ấy
Người con gái ngày xưa
Nói để cho em hiểu
Tôi nhớ em từng giờ.
Lần này tôi đã quyết
Sẽ nói lời cầu hôn
Tôi muốn có cô ấy
Không còn thích gì hơn.
Tôi tìm khắp thị trấn
Những nơi mà trước đây
Chúng tôi thường trà đá
Chém gió suốt cả ngày.
Cuối cùng tôi nhìn thấy
Em đứng ở nhà thờ
Trong trang phục lộng lẫy
Tôi chết lặng bất ngờ.
Cổng nhà thờ rộng mở
Một nơi tôi chẳng ngờ
Em trong bộ áo cưới
Tôi tưởng mình nằm mơ.
Nhìn tôi, em òa khóc
Muộn mất rồi anh ơi
Đã qua hai lăm phút
Lễ cử hành xong rồi!
Sao anh đi lâu thế
Em đợi anh quá lâu
Muộn rồi, hai lăm phút
Giờ còn chi nữa đâu.
Tôi trở về thờ thẫn
Gió lạnh lùa bên tai
Trái tim đau trống rỗng
Nhớ lại hồi cấp hai.
Hồi đôi bạn thân thiết
Còn hơn cả bạn thân
Tối ngày chơi vui vẻ
Chẳng lo nghĩ phân vân.
Nhưng đâu đây văng vẳng
Lại thấy giọng của em
Cất lên trong nước mắt
Làm đau nhói con tim.
“Anh yêu ơi đã lỡ
Muộn mất rồi anh ơi
Qua rồi hai lăm phút
Lễ cử hành xong rồi!
Sao anh đi lâu thế
Em đợi anh quá lâu
Muộn rồi, hai lăm phút
Giờ còn chi nữa đâu.”
Tiệc tùng đã tan hết
Đoàn đưa dâu lên đường
Tôi đành uống trà nguội
Cắn tạm đĩa hướng dương.