Đỗ Cao Sang

ĐAU KHỔ TRẦN GIAN

Cội nguồn của đau khổ
Là tham đắm, vô minh
Không phải do sở hữu
Nhiều ít trong tay mình.

Có câu chuyện lý thú
Của người dân Đạo Hồi
Tình cờ tôi đọc được
Nay kể hầu mọi người.

Có hai nhà buôn nọ
Khi đang lội qua sông
Chợt có tiếng vang vọng
Phát ra từ trên không:

“Dưới sông nhiều đá cuội
To nhỏ không đều nhau
Nhặt về hay không nhặt
Kết quả đều khổ đau.

Khổ đau vẫn chờ đợi
Hãy thử xem rủi – may
Nhặt về hay không nhặt
Cơ hội chỉ lần này.”

Hai người bèn quyết định
Một người nhặt, người không
Chỉ cầm viên cuội nhỏ
Rồi họ đi qua sông.

Sáng hôm sau ngủ dậy
Viên cuội hóa kim cương
Ôi thật là vi diệu
Một may mắn bất thường.

Kẻ không nhặt viên cuội
Trên bờ sông hôm qua
Tiếc, bỏ ăn tuần lễ
Chỉ còn xương với da.

Vợ con hắn đay nghiến
Nhiếc móc đủ trăm điều
Chúa trời trao cơ hội
Một lần thôi, đâu nhiều.

Kẻ nhặt viên đá cuội
Giờ được cục kim cương
Cũng phát rồ phát dại
Tâm thần không bình thường.

Viên kim cương hơi nhỏ
Vợ hắn cũng kêu la
Sao lão già không nhặt
Vài bao tải về nhà?

Cả hai người khốn khổ
Phải vào nhà thương điên
Nhặt sỏi và không nhặt
Đều đau khổ, buồn phiền.

Đến đây tôi chợt nghĩ
Các bác nghiện lô đề
Dù là trúng hay trượt
Đều ngập trong cơn mê.

Trượt thì khỏi phải nói
Khi trúng, muốn trúng nhiều
Mải mê vòng luẩn quẩn
Đốt ngọn lửa tự thiêu.

Vậy là sự đau khổ
Là tham đắm, vô minh
Không phải do của cải
Nhiều ít trong tay mình.

 

 

Related posts

CHÓ SÓI VÀ CHÓ NHÀ

Đỗ Cao Sang

NHÂN VIÊN DŨNG CẢM

Đỗ Cao Sang

QUẢNG TRỊ ĐẤT VÀ NGƯỜI

Đỗ Cao Sang

Leave a Comment